Mùa Thu Vàng Blog chân thành cảm ơn các bạn ghé thăm. Chúc các bạn thật nhiều niềm vui và hạnh phúc!

Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2014

Tình xuân




Thế là thời khắc cuối cùng của năm cũ đang dần trôi qua và năm mới đã cận kề. Suốt từ hôm 23 tết đến tận trưa nay, tôi bận suốt cả ngày. Bây giờ mọi công việc đã tạm ổn, tôi ngồi và nhớ lại những mùa xuân đã qua. Thấm thoắt thế mà cũng đã hai mùa xuân rồi tôi dã phải cố gắng rất nhiều để cho các con có một cái tết đầy đủ như khi cha chúng còn ở bên cạnh mẹ con tôi.
        
Tôi bồi hồi nhớ lại những ngày tháng đã qua, khi cả gia đình tôi sum vầy, hạnh phúc bên nhau. Nhà tôi thường ăn tết suốt từ 23. Tôi thì lo việc chợ búa, cơm nước. Anh thì lo việc bánh trái ( năm nào nhà tôi cũng gói vài chục bánh chưng. Ăn thì chẳng mấy như cứ thích gói nhiều như thế) rồi hai vợ chồng lo gói giò và trang hoàng nhà cửa. Có bàn tay anh nên cửa nhà khang trang, đẹp đẽ, tất cả mọi thứ đều trở nên hoàn hảo trong con mắt của các con tôi.Dù bận bịu đến đâu nhưng chẳng bao giờ anh quên chở các con đi mua quần áo và những thứ mà các con thích.


            Đêm giao thừa, sau khi cúng tổ tiên, cả nhà tôi quây quần bên nhau,mở ti vi xem chương trình đón giao thừa, chúc mừng một năm mới nhiều sức khoẻ và mọi điều tốt lành, chúc rượu ( rượu nhẹ thôi) và thưởng thức các món bánh, kẹo đã chuẩn bị từ trước. Ông bà mừng tuổi cho con cháu, rồi vợ chồng tôi mừng tuổi cho bố mẹ và các con, cháu ( thường các cháu ở xa cũng về ăn tết).Bây giờ anh bỏ mẹ con tôi đi về thế giới bên kia rồi , tôi phải thay anh lo tất cả mọi việc. Từ việc tảo mộ, dọn nhà cho người đã khuất; cắt tỉa cây cảnh,thu dọn, trang hoàng nhà cửa, dẫn các con đi mua sắm cho đến việc chợ búa, cơm nước, về quê, đi tết..Các con tuy có giúp tôi một số việc nhưng dù sao chúng cũng vẫn chỉ là những đứa trẻ " Ăn chưa no, lo chưa tới". Có lúc tủi thân, mệt mỏi, nằm và nghĩ ngợi miên man, hình dung con đường phía trước của mình sao còn dài quá. Không có anh bên cạnh cuộc đời, gánh nặng gia đình dồn lên đôi vai bé nhỏ và vốn đã yếu ớt của tôi, rồi những ngày tháng tiếp theo tôi sẽ như thế nào đây? Tôi vốn là người quá nhạy cảm, nghiêm khắc nhiều khi đến mức khắt khe.Mấy đứa bạn động viên tôi" Mày nghĩ ngợi làm cho cho mệt, mặc kệ, đến đâu hay đến đấy, rồi tất cả sẽ qua ".Tôi nghe lời bọn chúng và tự nhủ chẳng nghĩ nữa, chỉ mong mình được khoẻ mạnh để các con có chỗ dựa. Rồi mọi việc cũng đâu vào đấy. Tôi cùng các con đã lo dọn dẹp, trang hoàng nhà cửa, mua sắm đầy đủ những thứ cần thiết để đón tết. Nhìn cũng không đến nỗi nào. Tôi tự cảm thấy hài lòng về mình.Tôi nói với các con" Không có bố, mẹ con mình phải cố gắng thật nhiều để lo cho cuộc sống của mình để được như khi bố vẫn còn sống ( ít nhất là vẻ ngoài)làm sao để mọi người không phải nhìn mình với ánh mắt thương hại và nghĩ rằng: không có bố cuộc sống của mẹ con thảm hại như thế ấy. Thậm chí có những việc mình phải làm tốt hơn cả khi bố còn sống. Con có hiểu không? Đó chính là nghị lực, là lòng tự trọng của mình đấy". Con nghe tôi nói và tôi nghĩ rằng con hoàn toàn có thể hiểu những điều mẹ nói, và cả những điều mà mẹ không thể nói hết....



            Ngoài kia, nhịp sống vẫn đang hối hả. Thời khắc cuối cùng của năm cũ đang dần trôi qua. Ai ai cũng trở về với ngôi nhà ấm cúng của mình. Tôi ngồi một mình trong phòng riêng, ghi lại dòng cảm xúc trước thềm năm mới và thấy tâm hồn mình như cũng nhẹ nhàng, thanh thản hơn.Dù có đau buồn,nhớ thương đến bao nhiêu khi nghĩ đến anh thì tôi vẫn phải vững vàng để các con còn có chỗ dựa và được vui vẻ như bạn bè của chúng. Đối với tôi, gia đình, con cái là tất cả niềm vui, hạnh phúc và cuộc sống của tôi.


Bận công việc nên tôi không thể đi hết mọi nhà để chúc mừng gia chủ được, tôi xin được gửi lời chúc tới các anh chị , các bạn và các em tại đây. Xin chúc làng Blog mình đón giao thừa thật ấm cúng, sum vầy, vui vẻ và tràn đầy hạnh phúc! Chúc một năm mới nhiều sức khoẻ và thành công mới, an khang, thịnh vượng tới tất cả mọi người!
Thân mến!
Vĩ Cầm 30 / chạp năm Quý Tị 


Xuân sang tu khúc rn ràng
Muôn hoa sắc thm, thênh thang mây tri
Bướm ong thong th do chơi

Thứ Hai, 13 tháng 1, 2014

Thương người


Còn vương vấn sợi tơ tình
Thời gian chẳng xóa bóng hình người xưa
Đêm sầu trăng lọt song thưa
Thương người hứng lấy hạt mưa bẽ bàng./.





Người theo dõi