Mùa Thu Vàng Blog chân thành cảm ơn các bạn ghé thăm. Chúc các bạn thật nhiều niềm vui và hạnh phúc!

Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2013

Dạ khúc






Lisabel, tên người con gái sinh ở một ngoại ô của Luân Đôn vào một đêm mùa đông năm 1945. Trong lịch sử nhỏ của đời mình chẳng có gì đáng kể ngoài một mối tình lớn với chàng cũng như nỗi cay nghiệt của định mệnh trong

Chủ Nhật, 10 tháng 3, 2013

Niệm khúc cuối



Em có còn như những ngày xưa?
Nhặt tình thơ rơi  ép vào tim thổn thức
Đón người về trong niềm vui náo nức
Mê mải gom về những run rẩy  dịu êm

Tiếng lòng ai  thầm gọi đêm đêm
Ngày xưa đó - em: ngôi sao nhỏ
Ngày xưa đó - anh còn bỡ ngỡ
Những sáng trong -  ôi! luyến nhớ vô cùng.

Muôn vàn âm thanh trong đêm tối mông lung
Anh chợt đến  như bước chân của gió
Em nhẹ đến nơi hàng cây trước ngõ
Gió thầm thì …và hơi thở màn đêm…

Em nhớ anh trong khúc nhạc dịu êm
Tha thiết gọi nhịp thời gian lặng lẽ
Em cứ thế trong bước đường hoang phế
Tiếng tơ lòng  anh hỡi có nghe chăng?

Xa nhau rồi  đã mấy mùa trăng
Mộng thiên thai,  đêm ru tình mê mải
Ngác ngơ lòng  khi mùa về nắng trải
Bụi phủ đời , tê tái - trái tim đau.

Đêm trắng đêm - niệm khúc mùa ngâu
Sợi tơ rối cuộc đời  em đã gỡ
Mê khúc giăng ,ôi cuộc tình vụn vỡ
Buông tay rồi  chẳng hẹn lại mùa trăng

Em đã gỡ trong đêm ,anh thấy chăng?
Bằng đôi tay nức nở , ngoài kia vườn đổ lá
Ánh mắt xưa giờ trở nên xa lạ
Nhặt xác lá vàng ướp vạn mùa đông./.

VCT 2/6/2012

Hoa Uất Kim Hương



 

Hoa Uất Kim Hương còn gọi là loài hoa tulip, có màu sắc diễm lệ , tao nhã và quý phái – một loài hoa rất quý, ít có loài hoa nào sánh được vẻ đẹp của nó.
 Truyền thuyết hoa Tulip ( Uất Kim Hương )
Có một chàng trai, trong một buổi liên hoan cuối năm ở trường đã quen một cô gái. Người con gái đó có nụ cười giống như hoa hàm tiếu hé nở trong nắng sớm, cuốn hút đến lạ kì, lại là một người con gái rất thông minh nhạy cảm. Từ giây phút đó, chàng trai đã bị tiếng sét ái tình đánh trúng con tim. Nhưng anh vẫn giấu kín trong lòng không thổ lộ cùng cô. Bởi vì lúc đó anh đang trải qua giai đoạn học hành vất vả căng thẳng dưới sự quản lý nghiêm khắc của cha mẹ. Vì thế đối với chuyện tình cảm anh không thể tự mình quyết định, chỉ tự nhủ với lòng mình rằng: “Phải cố gắng chờ đợi, khi nào mọi việc hoàn tất, sẽ thổ lộ với cô.

Một năm sau, vào một buổi tối trăng sáng, cuối cùng anh đã lấy hết dũng khí hẹn cô gái ra ngoài, nói với cô tình cảm của mình chôn dấu bấy lâu nay. Nào ngờ, cô không dám nhìn anh, chỉ nói một cách ấp úng: “Em ... em nghĩ em không thể nhận lờii với anh ..., một tuần trước... em đã ... đã chấp nhận tình yêu của một... người con trai khác. Em thật không biết anh... lại có thể yêu em...Nói xong, cô vội vã quay mình bước nhanh vào phòng, tránh để anh không nhìn thấy những giọt nước mắt đã ướt nhòa trong mắt cô.
Sau này, học sinh trong trường đều nhìn thấy anh sánh đôi với một “hoa khôi của trường. Mọi người nghĩ rằng anh đã si mê vẻ đẹp của mĩ nhân nhưng chẳng ai có thể hiểu được, bởi vì “hoa khôi ấy có nụ cười giống như hoa hàm tiếu, có nụ cười của cô gái anh yêu. Không ai có thể hiểu được nỗi khổ tâm của anh, chỉ có anh biết trái tim mình đang nghĩ gì. Và rồi cũng chẳng được bao lâu, anh lại chia tay với cô gái ấy.

Cuộc sống ở trường đại học qua đi thật nhanh.
Sau khi tốt nghiệp, cô gái khoác áo hoa theo người khác về nhà chồng, còn anh vẫn chưa từng yêu một ai. Bởi vì anh hiểu một điều rằng, chỉ có cô ấy mới là tình yêu đích thực của đời anh.
Qua sự giúp đỡ của bạn bè, anh biết được ngày sinh nhật và địa chỉ nơi cô ở. Mỗi khi đến ngày sinh nhật của cô, anh đều gửi tặng cô một bó hoa có chín bông Uất Kim Hương rất đẹp. Bản thân anh không biết cô thích hoa gì, nhưng đó là loài hoa anh thích nhất. Anh cũng biết là cô là người đã có chồng nên không bao gì để lại tên hay số điện thoại liên hệ trong bưu thiếp, anh không muốn tình cảm của mình làm ảnh hưởng đến cuộc sống của cô ấy.

Lại vài năm nữa thấm thoát trôi nhanh, anh vẫn một mình đơn chiếc, và vẫn nhớ tặng hoa cho cô mỗi dịp sinh nhật. Một lần, trước sinh nhật của cô hai ngày, anh tham gia một buổi liên hoan họp cựu sinh viên của trường, và được biết rằng, trong mấy năm gần đây cô đã trải qua hai lần li hôn, và đến bây giờ vẫn còn độc thân. Ngực anh bất chợt nói đau, trái tim anh đập rộn rã như lần đầu nhìn thấy cô, anh vừa vui mừng vừa lo sợ, anh thương cảm cho cô nhưng cũng hồi hộp cho chính bản thân mình...
Cuối cùng đã đến ngày sinh nhật của cô! Chàng trai cảm thấy vui mừng khôn xiết. Anh muốn lần này sẽ tự tay mình sẽ tặng hoa cho cô, rồi anh sẽ thổ lộ tình cảm của mình với cô. Và vì thế, anh đã đi lùng sục hết các hàng hoa trong thành phố, cuối cùng mới tìm ra những bông hoa Uất Kim Hương đẹp nhất.
Và khi cô bán hàng bó những bông hoa một cách cẩn thận, chàng trai viết lên trên tấm bưu thiếp những điều anh đã ấp ủ bao lâu nay: “Em có biết anh vẫn còn rất yêu em không? Em nhận lời làm vợ anh nhé! Khuôn mặt đẹp của chàng trai bỗng chốc bừng sáng, trên môi anh luôn thấp thoáng một nụ cười hạnh phúc, trái tim anh ngập tràn hi vọng. Anh sải từng bước dài tiến đến nhà cô gái.
Và trong giây phút đó, một chiếc xe chở hàng đã bất ngờ lao thẳng vào anh ...

Khi cô gái nhận được bó hoa Uất Kim Hương đó cũng là lúc nhận được tin báo tử của chàng trai.
Cô đã hiểu ra tất cả, cô nhốt mình trong phòng khóc ròng một đêm. Cô nhớ lại buổi tối nhiều năm trước khi mà chàng trai đến và đã thổ lộ tình cảm với cô. Mà cô cũng không thể biết rằng, trong suốt mười mấy năm đó, người con trai vẫn chỉ si mê yêu và chờ đợi cô! Nghĩ đến điều này, cô càng khóc nức nở hơn, những giọt nước mắt thấm ướt trên những cánh hoa Uất Kim Hương vẫn đang khoe sắc, đẹp đến lạ lùng. Cô biết rằng, cô đã thực sự mất đi một tình yêu chân chính, tình yêu mà không bao giờ cô có thể tìm lại được nữa.

Và người con trai đang yên giấc ngủ ngàn thu kia chắc cũng không thể biết rằng, loài hoa cô gái thích nhất, cũng chính là hoa Uất Kim Hương ... ( Hoa tulip)
(st)

 
Dành cho em, những bông hoa Uất Kim Hương
Thơ  Vĩ Cầm
Em trong anh , những giấc mơ
Trong từng suy nghĩ đợi chờ tiếng yêu
Là tia nắng  hửng trời chiều
Làm tan u ám , cô liêu cuộc đời

Em như ánh lửa tuyệt vời
Xua tan bóng tối ,ấm lời yêu thương
Xua tan lạnh cóng đêm trường
Bài ca huyền thoại thân thương diệu kì

Lời ca anh hát những khi
Nghĩ về em đó ,cũng vì yêu em
Anh yêu em – mộng êm đềm
Chân tình bày tỏ  tình thêm mặn nồng

Vững tin em nhé trong lòng
Em ơi có hiểu anh mong, anh chờ
Em đưa tín hiệu như mơ
Anh hôn em nhé  ngẩn ngơ, nồng nàn

Yêu em, yêu đến vô vàn
Cùng nhau mình đến thiên đàng Tình Yêu
Góc trời riêng , những buổi chiều
Bên nhau hạnh phúc bao điều sẻ chia

Gian nan, cay đắng sẽ lìa
Phải đâu khổ mãi ,hãy chìa bàn tay
Cho anh nắm – hưởng phút giây
Làm thơ, trao tặng….tràn đầy yêu thương

Yêu anh lòng mãi vấn vương
Lang thang tìm kiếm nẻo đường hình anh
Nhìn lên vô tận trời xanh
Lời anh quả quyết: Chúng mình của nhau

Cùng nhau sống đến bạc đầu
Bên nhau sống chết – yêu thương một đời
Ngang tàng thế giới em ơi
Bình phương lên bởi trên đời có nhau

Yêu anh – yêu mãi ngàn sau
Yêu em – yêu đến bạc đầu thế gian
Yêu anh – yêu đến vô vàn
Yêu em ,yêu lắm – vạn ngàn lời thương
Yêu em
Yêu em
Yêu em

Yêu anh
Yêu anh
Yêu anh

 
Thơ  Xuân Đào blog
Hình em luôn ở trong anh
Ở trong tất cả năm canh mơ hồng
Trong sâu kín tận đáy lòng
Ngày đêm nhung nhớ, ngóng trông em hoài
Em là tia nắng mảnh mai
Là nguồn sáng, của ngày dài mây đen
Em là ánh lửa ngọn đèn
Truyền hơi ấm giữa bóng đen mịt mùng
Em như những vị anh hùng
Sử ca, huyền thoại, lẫy lừng thế gian
Anh vừa hát, lại vừa đàn
Say sưa, đắm đuối, mơn man bên nàng
Xin đừng ai hỏi: Sao chàng
Yêu ai hơn thế? Yêu nàng đắm say
_..._
Anh yêu em thật, thẳng ngay
Không sai ngoa! Cũng không thay đổi lòng
Yêu em một dạ thủy chung
Dù cho còn phải nhớ mong, đợi chờ
Anh ngoan ngoãn đợi từng giờ
Tín hiệu bất ngờ em gửi tới anh
Tiếng cười mang đến thật nhanh
Đền anh, đây má- mời anh hôn, nè...
Cười giòn, khoan khoái, đê mê
Chúng mình chẳng thể hiểu vì từ đâu
Yêu em, yêu mãi ngàn sau
Yêu anh hơn cả ngàn sao trên trời
_..._
Chúng mình hãy đến một nơi
Hoàn toàn nguyên thủy, góc trời riêng ta
Dù ăn rau, cỏ, quả, hoa
Hay ăn bánh ngọt, đều là sướng vui
Gian lao, khó nhọc chẳng lùi
Quyết tâm xây dựng cuộc đời ấm no
Chúng mình rồi sẽ làm thơ
Thơ tình anh viết, tặng cho em nhiều
Trời Xanh cao thấp bấy nhiêu
Thấy đôi ta có tình yêu thắm nồng
Trời Xanh cũng sẽ mủi lòng
Ban cho hạnh phúc, mặn nồng mãi sau
Yêu em cho tới bạc đầu!
Răng long em vẫn bạn bầu cùng anh!
_..._
Nhiều ngày em cứ quẩn quanh
Tìm xem ý chí của anh sao rồi
Anh vừa quả quyết một lời
Từ nay mình sẽ trọn đời bên nhau
Bên nhau cho đến bạc đầu
Trăm năm làm bạn, làm bầu mình ghen!
Em sung sướng đến phát điên
Anh ơi! Ta hãy đừng quên phút này!
Ngang tàng thế giới, là đây
Bình phương lên, bởi từ rày có đôi
Em yêu anh lắm, anh ơi!
Anh yêu em, chỉ một lời sắt son
Dù cho nước chảy, đá mòn
Đại dương hết nước, mình còn yêu nhau!
EM YÊU
EM YÊU
EM YÊU
EM YÊU ANH!

-7/2012 -


Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2013

Như những ngày xưa



Tin nhắn của chị dâu trong Sài Gòn về:
-       Chị hiểu cảm giác của em, nỗi đau của em. Nhưng em ơi, hãy gắng quên đi tất cả. Công việc của em cần đầu óc luôn thanh thản. Dù sao, chị nghĩ phải hụt hẫng ba năm đó em.
Nước mắt cứ chảy hoài....:
-       Với em sẽ là mãi mãi chị à. Nhất là khi vũ trụ đã vào đêm, tất cả chìm vào trong giấc ngủ, khi đó em hay nghĩ và nhớ những tháng ngày vc sống hạnh phúc bên nhau cho dù vật chất còn nghèo. Nhưng tất cả giờ đây chỉ còn là quá khứ.Em đau lòng lắm nhưng chỉ biết câm lặng và gửi nỗi niềm nơi những vần thơ. Đây là lần đầu tiên em chia sẻ cùng chị đôi lời. Bởi vì, em không hay nói những chuyện riêng tư cho bất kể môt ai......Một người đã ra đi mãi mãi,về với đất mẹ, để người ở lại mênh mông cả biển sầu và mang trái tim đau đớn.
Chị gắng giữ gìn sức khỏe nha chị. Em  ngủ chút vì đêm ít ngủ. Em làm bài thơ này trước khi nhắn tin cho chị đấy. Chị thấy đấy, em là một phụ nữ kiên cường mà. Tạm biệt chị!

Vương trên mắt em đó mùa xuân
Cánh hoa tươi dịu dàng hé nở
Đắm say nụ hôn đầu bỡ ngỡ
Xưa – xa lắm rồi như thuở hồng hoang.

Vương trên tóc em giọt nắng tươi vàng
Sớm tinh khôi ngỡ ngàng từng mắt lá
Vi vu gió và diều kia ai thả
Xuân gọi về bao lộc nõn xanh tươi.

Vương trong trái tim tiếng mẹ ru hời
Muối mặn , gừng cay....từng lời dịu ngọt
Cánh vạc, cánh cò...những mảnh đời xa xót
Vai mẹ gầy cùng những giọt mồ hôi.

Vương trên má em cả sớm tinh khôi
Tiếng chim chuyền cành cất lời chào đón
Mắt, môi xuân đẹp tươi mơn mởn
Đêm diệu huyền hái cả trời sao.

Em gọi xuân về trong mắt lá xôn xao
Ôi ngất ngây trong ngọt ngào nỗi nhớ
Kìa....bước chân anh như ngày xưa bỡ ngỡ
Xưa....xa lắm rồi ngày đó anh ơi.../.









Người theo dõi